Tuesday, April 23, 2024

Nán lại Đời nhau

 




Nán lại Đời nhau

 

Vào mùa nầy nắng chiều thường xuống chậm.

Ta thường ngồi nán lại góc sau nhà.

Những vệt nắng như tia đời sắp cạn.

Chẵng còn lâu khuất bóng phía vô cùng.

Trong vạn vật chỉ một vòng sinh tử

Cõi vô cùng tỉnh lặng đến vô tâm

Người cố níu….nhưng thời gian thúc đẩy.

Muốn hay không cũng sẽ chỉ một lần

Ngày tương ngộ có khi trong chốc lát

Nụ cười ngang giọt lệ khóc lâm chung

Xin nán lại đời nhau khi có dịp

Để mai kia không xót nỗi đau thầm

 

Tháng Tư năm 1975

 

Trăng đã vở làm đôi hồn câm lặng.

Mây kéo ngang trời đêm xám mây

Ai đó khóc …thét gào bên xác chết.

Của anh lính trận giữa sa trường

Một phát đạn xuyên qua đầu tự sát.

Khi nghe tin phải bỏ súng đầu hàng

Ta không chết được nhưng như chết

Đứng nhìn trời rộng mà khóc thang

Trời ơi! Đang là lính còn tay súng

Buông tay…đành nuốt hận đến bầm gan

Từ đây ta sống mang hồn thương tích

Chắc suốt đời ta như kẻ lang thang

Làm con chim Quốc đêm đêm khóc

Khản gọi Sơn hà … mỗi tháng Tư đen



 



Bóng quê nhà

 

Năm mới Xuân về nhớ cố hương.

Nhớ thuở quê xưa cách dậm trường

Bên mái nhà tranh thời thơ ấu

Có mẹ có cha sống yêu thương

Mấy chục năm qua đời viển xứ.

Mất quê hương, mất cả song thân

Ngày tháng có đầy cơm áo ấm

Mà lòng lạnh lắm…khúc bi thương

Ta chạnh lòng khi chiều sắp tắt

Non sông còn bận mãi bên lòng

 

Hư ảo

 

Đạp vở thinh không tìm hư ảo

Mò bóng người về cõi biệt tâm

Thấy gì…?  Mưa gió trùng vây bủa

Thiên thu nào biết gió lang thang

Mây vẫn trôi đi vào mút tận

Khói hương mang tiếng vọng hư không?

Đá xanh rêu phủ bia người tạt

Còn đó bên mồ lạnh gió trăng

Người đứng nguyện hồn tan bóng nguyệt

Tiếp bước vòng xoay cũng lụi tàn

Hư ảo vẫn muôn năm người vọng tưởng

Buồn chi cho lụy kiếp nhân gian


No comments:

Post a Comment