Tuesday, April 30, 2024

Ngày 30 tháng Tư 75

 

Ngày 30 tháng Tư 75

 

30 tháng Tư kêu trời …bưng mặt khóc.

Nghèn nghẹn tim rủ rượi khắp châu thân.

Chim ngừng… thôi bay…gập đôi cánh nát

Mắt lệ rơi …nhìn mưa xối quê hương

Kể từ nay sẽ tàn đêm nguyệt tận

Mặt trời buồn… đời rủ bóng thê lương

Bánh xích sắt nghiến Sai gòn tan tát

Đôi dép râu đẫm đạp đất quê hương

Kể từ đó em ngồi buồn mắt lệ

Khóc cuộc tình chia cách ngàn phương

Mẹ ngồi khóc những đứa con thất lạc

Đứa ngồi tù đứa chết giữa pháp trường.

Người vượt biển xác trôi đi biệt dạng

Kẻ tha phương ngóng nhớ đoạn trường

Hơn 40 năm hồn còn đau khóc

Se tàn đời trong thương nhớ thê lương


Tuesday, April 23, 2024

Nán lại Đời nhau

 




Nán lại Đời nhau

 

Vào mùa nầy nắng chiều thường xuống chậm.

Ta thường ngồi nán lại góc sau nhà.

Những vệt nắng như tia đời sắp cạn.

Chẵng còn lâu khuất bóng phía vô cùng.

Trong vạn vật chỉ một vòng sinh tử

Cõi vô cùng tỉnh lặng đến vô tâm

Người cố níu….nhưng thời gian thúc đẩy.

Muốn hay không cũng sẽ chỉ một lần

Ngày tương ngộ có khi trong chốc lát

Nụ cười ngang giọt lệ khóc lâm chung

Xin nán lại đời nhau khi có dịp

Để mai kia không xót nỗi đau thầm

 

Tháng Tư năm 1975

 

Trăng đã vở làm đôi hồn câm lặng.

Mây kéo ngang trời đêm xám mây

Ai đó khóc …thét gào bên xác chết.

Của anh lính trận giữa sa trường

Một phát đạn xuyên qua đầu tự sát.

Khi nghe tin phải bỏ súng đầu hàng

Ta không chết được nhưng như chết

Đứng nhìn trời rộng mà khóc thang

Trời ơi! Đang là lính còn tay súng

Buông tay…đành nuốt hận đến bầm gan

Từ đây ta sống mang hồn thương tích

Chắc suốt đời ta như kẻ lang thang

Làm con chim Quốc đêm đêm khóc

Khản gọi Sơn hà … mỗi tháng Tư đen



 



Bóng quê nhà

 

Năm mới Xuân về nhớ cố hương.

Nhớ thuở quê xưa cách dậm trường

Bên mái nhà tranh thời thơ ấu

Có mẹ có cha sống yêu thương

Mấy chục năm qua đời viển xứ.

Mất quê hương, mất cả song thân

Ngày tháng có đầy cơm áo ấm

Mà lòng lạnh lắm…khúc bi thương

Ta chạnh lòng khi chiều sắp tắt

Non sông còn bận mãi bên lòng

 

Hư ảo

 

Đạp vở thinh không tìm hư ảo

Mò bóng người về cõi biệt tâm

Thấy gì…?  Mưa gió trùng vây bủa

Thiên thu nào biết gió lang thang

Mây vẫn trôi đi vào mút tận

Khói hương mang tiếng vọng hư không?

Đá xanh rêu phủ bia người tạt

Còn đó bên mồ lạnh gió trăng

Người đứng nguyện hồn tan bóng nguyệt

Tiếp bước vòng xoay cũng lụi tàn

Hư ảo vẫn muôn năm người vọng tưởng

Buồn chi cho lụy kiếp nhân gian


TA NÉM HỒN TA GIỮA THINH KHÔNG

 

TA NÉM HỒN TA GIỮA THINH KHÔNG

 

Gát kiếm giang hồ đời hưng-phế

Dốc tình trượt ngã rách tình khâu

Cạn chén dung nhan hồi ly biệt

Giữa chốn kinh bang tống biệt sầu

 

Giữa phố ta buồn treo biển cáo

Lắc chuông rao bán tháo linh hồn

Gặp lại cố nhân mua giá rẻ

Ta ném hồn lên giữa thinh không



TÌNH XA

 

Mỗi sáng thức…uống tình em ngọt

Những lời tình êm nhẹ nhắn nhau

Anh chòang tỉnh…vừa nghe em gọi

Nỗi hân hoan…buổi sáng bắt đầu…

 

Em xa lắm…mà rất gần thương nhớ

Xoắn đời nhau trong những ước mơ

Hương mật ngọt trong lòng ấp ủ

Chạy quanh thân rạo rực mong chờ

 

Môi em nở trong ngày hạnh ngộ

Như đóa quỳnh hương anh ngất ngây

Vòng tay hân hoan vừa khép lại

Dường như rất nhẹ tựa khói bay

 

Em từ trong ảo về rất thực

Chạm vào nhau cứ ngỡ chiêm bao

Có phải tình xa từ kiếp trước

Để có phút nầy ta gặp nhau

 

 

 

GIỌT DẮNG

 

Thời gian tới có bao giờ quay lại

Người đã già ngày tháng lụn tàn thêm

Một gốc riêng thu đời ta hoang phế

Nhớ một thời trai trẻ đã dọc ngang

Ngồi khuấy, hớp…ly cà phê buổi sáng

Cõi nhân gian…nghe đắng chạy quanh thân

 

Mộ khúc

 

Người chết bao năm thân xác mục

Bia đá trơ trơ …ngọn cỏ vàng

Người đi… đi mãi….không về nữa

Khói hương buồn vói bóng mây tan

Cho đến ngàn năm…đến ngàn năm

Chen nhau đá dựng xếp hàng hàng

Từng lớp người đi vào cõi mộ

Có bao giờ trở lại thế gian

Như bao sinh vật trong trần thế……

Chết đi… thôi hết cốt xương tàn           

Cõi nào…ai biết vùng mây khói

Chuông mõ ngàn đời vẫn còn vang

Mộ khúc rêu xanh từ độ

Trang kinh …tụng đọc thuở hồng hoang

 

Sinh nhật 80

 

Cử rượu năm năm ...giờ nếm lại.

Ta chúc ta sinh nhật tám mươi

Còn sức gieo thơ mừng tuổi thọ.

Tuổi nán trần gian…tạ đất trời…!

 

Nhấp vài hớp rượu hừng đỏ mặt

Nhớ bạn bè xưa rãi khắp nơi.

Đứa mất, đứa còn… già khú đế.

Có đâu giao ngộ cụng ly chơi.

Con cháu ngày nay đều bận việc.

Đâu còn xum hợp chúc mừng vui.

Đành vậy thì thôi một mình uống.

Mừng còn sức khỏe tuổi tám mươi…